Canh ba.
Ánh trăng bạc treo lơ lửng trên bầu trời, con đường đá xanh trải dài ánh trăng lạnh lẽo. Lão phu canh giờ cầm chiếc chiêng đồng đi qua đầu ngõ, tiếng gõ vang lên theo nhịp:
"Coong... coong coong..."
Sâu trong ngõ hẻm tối tăm là Ngô gia trạch viện.
Trong đại trạch tối om, Ngô Túc tóc đã hoa râm ngồi sau án thư bằng gỗ nam mộc, hai tay chống trán, khóe mắt đầy vết chân chim lộ rõ vẻ thống khổ.