Tạ Tẫn Hoan vẽ xong, lại viết thêm vào chỗ trống:
Thu ý tiêu sơ phong diệp xích, Sương lâm tận nhiễm mộ vân hồng.
Nét chữ uyển chuyển như du long khởi lục, toát lên một luồng kiếm ý xung tiêu.
Hệt như trong bức họa, thiếu hiệp kia thổi khúc nhạc, ánh mắt liếc nhìn cô nương bên cạnh, đáy mắt tràn đầy yêu thương...
Tạ Tẫn Hoan hoàn thành xong, đặt bút xuống, cầm bức họa lên nhìn lướt qua, khá hài lòng, đưa sang đối diện: