“Có thể.”
“Đa tạ!”
Mạc Thanh Nhàn giơ tay vỗ một chưởng lên ngực, tức thì, tâm mạch đứt đoạn, một vệt máu chậm rãi chảy ra từ khóe miệng, thân thể mềm nhũn ngã xuống đất.
Một đời danh hiệp, kết thúc tại đây.
“Haiz,” Trác Thanh Phong thở dài một hơi, nói: “Trong lòng đột nhiên cảm thấy rất cảm khái, Mạc trang chủ mấy chục năm anh danh, sự giàu có đứng đầu một phương của Lăng Vân sơn trang, cuối cùng đều sẽ thành bọt nước!”