Yến Tam Nương trầm ngâm một hồi, nói: "Ngày đó rời Phượng Minh Độ, khi ta ngủ trên xe ngựa, ta đã mơ một giấc mơ, mơ thấy mẫu thân, ta đã nhiều năm không mơ thấy người."
A Thất trầm mặc, tĩnh lặng lắng nghe.
Yến Tam Nương nói: "Ta còn mơ thấy Bạch Triều Tiên, ta mơ thấy hắn cưỡi chiến mã, xách trường thương đến giết ta, ta trốn, ta liều mạng trốn, ta hận, ta tràn ngập oán hận, sau đó, ta trốn về khu ổ chuột nơi ta sống khi còn bé.
Mẫu thân ta ở đó chờ ta, ta nói với người rằng ta hận. Thế nhưng, mẫu thân ta lại bảo ta đừng hận Bạch Triều Tiên, người nói với ta, Bạch Triều Tiên có nỗi khổ riêng, ta không hiểu, ta không tài nào hiểu nổi.
Sau đó, cảnh tượng đột nhiên thay đổi,