Trong nháy mắt,
Đại chưởng quỹ cũng phát hiện cảnh vật xung quanh đã thay đổi. Ngọn sóng dung nham sau lưng y đột nhiên ngưng lại. Hỏa Diễm Chu Lưu Khí vừa còn đang tứ ngược, giờ như rắn độc bị rút mất xương sống, tạo thành một ranh giới rõ ràng cách y ba trượng. Sau lưng y là thế giới dung nham gào thét cuộn trào, còn phía trước lại chìm vào sương mù hỗn độn, chỉ có bàn cờ khổng lồ lơ lửng giữa màn sương là thấy rõ.
Trên bàn cờ, mười chín đường vân dọc ngang loé lên vi quang, thân ảnh Cố Mạch mang kiếm đứng thẳng phản chiếu giữa các ô cờ, mỗi nếp áo đều được kiếm khí khắc hoạ góc cạnh rõ ràng, tựa như một quân cờ đơn độc đã định trên bàn cờ.
“Kiếm pháp Thiên nhân hợp nhất!”
Dưới mặt nạ quỷ, con ngươi Đại chưởng quỹ co rút lại, nào đâu còn không hiểu, Cố Mạch cũng giống như y, đều có thủ đoạn Thiên nhân hợp nhất.