“Ta từng nghe qua.” Diệp Kinh Lan nói.
Cố Mạch khẽ cười nói: “Nhưng, Diệp huynh ngươi gọi ta một tiếng, ngay cả khi chưa nói có Huyết Thủ Cầm Sư Thương Vô Cữu, ta cũng một lời đáp ứng đến Kinh thành, ngươi có biết vì sao không?”
Diệp Kinh Lan khẽ lắc đầu.
Cố Mạch khẽ cười nói: “Bởi vì, người ta ngưỡng mộ không nhiều, mà ngươi lại chính là một trong số đó. Cho nên, khi giết Tiếu Diện Phật nhất định phải gọi ta đi cùng. Cùng bằng hữu, lại đúng lúc làm chuyện mình thích, cần gì để tâm có nguy hiểm hay không? Diệp huynh, ngươi chấp nhất rồi!”
Mưa như trút nước, hơi nước mịt mờ,