Cố Sơ Đông chú ý tới ánh mắt của Vân Tụ, trên mặt lộ ra một nụ cười ngây ngô, gọi: “Vân đại tiểu thư.”
Vừa thấy nụ cười chất phác của Cố Sơ Đông, Vân Tụ càng thêm thiện cảm với nàng, chỉ cảm thấy đây là một cô nương thuần khiết nhất, nàng khẽ cười nói: “Cố đại hiệp, Cố nữ hiệp, hai vị huynh muội đều không phải người phàm tục, khí chất cao tuyệt tựa tiên như thần, chỉ cần gặp một lần, liền khiến tại hạ sinh lòng khâm phục, có nhiều thất lễ, còn xin thứ lỗi!”
Cố Sơ Đông nhìn Vân Tụ, đột nhiên cảm thấy vị Vân đại tiểu thư này thật có mắt nhìn, là một người rất tốt.
“Vân đại tiểu thư,” Cố Mạch đưa tay mời Vân Tụ ngồi xuống, nói: “Vân tiểu thư có hành tung của Thượng Quan Thượng?”
Vân Tụ gật đầu nói: “Không giấu gì Cố đại hiệp, ta không phải có tin tức, mà là nhận được tin tức, Thượng Quan Thượng kia ý đồ bất lợi với ta.”