Tô Tín mặt không chút cảm xúc bước lên phía trước, dưới ánh mắt đầy kinh hãi cùng khó tin của các tộc nhân Triệu gia, hắn tiện tay ném đầu người đang cầm xuống đất. Đầu người lăn vài vòng, máu tươi vẫn không ngừng trào ra.
“Tiêu Hằng đã bị ta chém giết. Vừa rồi, không ít cường giả của Thiên Hỏa dong binh đoàn cũng đã chết dưới tay ta. Nếu không có gì bất ngờ, Thiên Hỏa dong binh đoàn tuyệt đối không dám đến gây phiền phức cho Triệu gia nữa.” Giọng nói lạnh lùng của Tô Tín vang lên.
Nhìn thấy đầu người dưới đất vẫn không ngừng chảy máu, các tộc nhân Triệu gia không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh.
“Trần phu nhân.” Tô Tín nhìn Trần Nhân, “Những gì nàng cầu xin trong thư, ta đã làm được. Cáo từ.”
Nói xong, Tô Tín xoay người rời đi.