“Thấy rồi chứ, bọn chúng đã bắt đầu động thủ rồi.” Từ Trinh Quan bỗng lên tiếng.
Triệu Đô An lên tiếng an ủi: “Việc này còn chưa điều tra rõ ràng, chỉ bằng lời của một tuần án ngự sử, cũng chưa chắc đã…”
Từ Trinh Quan thở dài, bỗng quay đầu lại, có phần chua xót lắc đầu:
“Khanh không cần an ủi Trẫm. Thực ra, Lục An Hầu rốt cuộc đã nhận bao nhiêu, có nhận hay không, cũng đâu phải mấu chốt, phải không?”
Triệu Đô An im lặng, hắn vô cùng bình tĩnh vạch trần sự thật: