Một tiếng quát lớn phá vỡ bầu không khí nghiêm nghị và nặng nề trong sân viện.
Triệu Đô An dừng bước, ngẩng đầu nhìn vào trong Thùy Hoa môn, thấy một đám người cả nam lẫn nữ đột ngột xông vào.
Kẻ dẫn đầu là một nam tử thân hình cường tráng, dung mạo khá giống với người đã chết.
Lúc này trong tay hắn lăm lăm một thanh côn sắt, mắt đỏ ngầu hung hăng xông vào, phía sau là một người phụ nữ khóc lóc muốn ngăn cản.
“Người nào?!”