Y nhìn quán ăn trống trải, lại nhìn đĩa thức ăn đã hết sạch cùng bầu rượu đã cạn khô trước mặt mình.
Im lặng một lát, y đứng dậy đặt xuống một chuỗi tiền đồng, áy náy cười cười, cáo từ ra cửa.
Ra khỏi quán, Ngô Linh đi trên đường phố yên tĩnh, sắc mặt trở nên nặng nề.
Hôm nay, là ngày hẹn gặp mặt “thượng tuyến” Áp Thương Thạch để truyền tin.
Vậy mà Ngô Linh chờ mãi đến khi quán đóng cửa, vẫn không thấy “thượng tuyến” xuất hiện.