“Híiiii.”
Bên ngoài cổng chính khu vườn Giang Nam tường trắng ngói đen, Triệu Đô An ghìm chặt dây cương, người không xuống ngựa, chỉ ngồi trên lưng ngựa nhìn xuống phía trước.
Phía sau, một đám quan sai Cẩm Y Vệ cùng binh lính Cấm quân sau khi lên bờ liền cưỡi ngựa, sát khí đằng đằng như lang như hổ, trước tiên thô bạo đuổi đám tư binh canh cổng của Vương phủ vào trong thông báo.
Sau đó, quẳng những thi thể thích khách vừa vớt lên từ dưới hồ xuống đất.
“Triệu đại nhân, thật sự không đợi Hải công công bọn họ trở về sao? Thuộc hạ cứ thế xông vào, đối phương liệu có…” Thẩm Quyện ở Lê Hoa Đường là người có tâm tư khá tinh tế, tiến lại gần, lo lắng nói.