Ánh dương ngày đông vào khoảnh khắc này, dường như cũng trở nên ảm đạm.
Trên đài giám trảm, Triệu Đô An nheo mắt, thấy rõ ràng từ xa xa trên nóc các kiến trúc, đột nhiên xuất hiện từng đạo thân ảnh.
Giương cung lắp tên.
Trong tiếng xé gió "vút vút vút" của mũi tên, mưa tên bắn về phía ngực đám đao phủ đang đứng thành hàng trên pháp trường.
"Oong——"