Trong làn sương mờ ảo, tiên khí quyện quanh.
Triệu Đô An "mở" mắt, phát hiện bản thân đã rời khỏi hoàng cung, xuất hiện giữa một vùng sa mạc mênh mông.
Bên cạnh hắn không còn là Nữ Đế xinh đẹp như tiên nữ, mà là tổ tiên của nàng – Đại Ngu khai quốc Thái Tổ, khoác trên người tấm chăn lông, mặc chiếc áo bào trắng dính bụi, ngồi xếp bằng trên đỉnh cồn cát.
Trên thân hình khôi ngô của lão, là khuôn mặt thô ráp in hằn dấu vết phong sương, lúc này ánh sáng ban mai le lói trên sa mạc, bầu trời dần sáng rõ.
Đại Ngu Thái Tổ, ăn vận như một võ phu, mở mắt nhìn hắn, lạnh lùng nói: