Ban nãy, đối phương ngoại trừ lúc đầu liếc hắn một cái, thì chỉ nói chuyện với Hàn Chúc, không thèm nhìn hắn thêm lần nào nữa.
Không phải nhắm vào, hoặc nên nói là chẳng thèm nhắm vào, mà là phớt lờ hoàn toàn.
Hàn Chúc thở dài:
"Vương Du người này đúng là kẻ ngạo khí, lại rất coi trọng môn đệ. Lúc ta mới quen biết gã, cũng chưa từng được gã nhìn bằng nửa con mắt."
Về sau, vì tài hoa xuất chúng, được Vương Du công nhận, mới miễn cưỡng lọt vào mắt gã... nhưng lời này lại không tiện nói thẳng ra.