Vút——
Trên bầu trời đêm Kinh thành, một cụm ánh sao gần như trong suốt xé toạc không khí lạnh lẽo.
Từ hướng Triệu trạch, như sao chổi kéo theo vệt đuôi, vượt qua từng tòa kiến trúc cổ kính, cuối cùng rơi xuống trên một tòa lầu cao ở phía xa Hình Bộ Đại Lao.
Triệu Đô An hai chân đáp nhẹ trên mái ngói, hắn cúi đầu, kinh ngạc nhìn thấy bề mặt thân thể được bao phủ bởi một tầng "màng mỏng", Kim Giản liên kết với tay trái hắn cũng tương tự, đồng thời trong đồng tử ánh lên vầng trăng nhàn nhạt.
"Ta càng ngày càng ngưỡng mộ Thuật sĩ các ngươi rồi." Triệu Đô An thật lòng cảm thán.