Tây Ân công quốc có khí hậu vô cùng oi bức.
Dẫu cho đã đến Ám Dạ Nguyệt, thời điểm cách xa Nhật Chiếu Nguyệt nóng bức nhất hơn một tháng, không khí vẫn hầm hập hơi nóng cuồng nhiệt.
Cao Đức chậm rãi bước đi trên con đường của Học viện Tái Thụy Tư, ngắm nghía những kiến trúc với phong cách khác nhau ở hai bên.
Tựa hồ mỗi một viên gạch đá đều lấp lánh ánh sáng vinh quang của học viện lâu đời này, tỏa ra khí tức quyền lực.
Nào ai có thể ngờ, ngay cả hắn cũng không thể tin được, một kẻ tiểu học đồ nửa năm trước còn lo lắng cho tính mạng ở thành Hoắc Căn, nay lại có thể đặt chân đến Thánh Tây Ân thành, trung tâm của Tây Ân công quốc.