Trên đường trở về Dược viên, Cao Đức ban đầu vẫn giữ được bước chân bình thường.
Chỉ là thỉnh thoảng hắn đưa tay sờ lên ngực, xác nhận pháp thuật quyển trục đặt ở đó vẫn bình yên vô sự.
Đợi khi càng ngày càng gần Dược viên, Cao Đức cuối cùng không thể kìm nén được sự gấp gáp trong lòng, bước chân cũng trở nên nhanh hơn.
Vừa bước vào đại môn Dược viên, hắn liền chạy nhanh vài bước, một đầu chui vào phòng làm việc của mình.
Cao Đức cúi người kéo chiếc hòm gỗ lớn dưới bàn làm việc ra, sau đó cẩn thận lấy pháp thuật mộc hạp bên trong ra.
Tiếp đó, hắn lấy pháp thuật quyển trục quý giá cực độ kia từ trong ngực ra, quyển trục mang theo "Xao Kích Thuật" pháp thuật.
Nghĩ một chút, Cao Đức đã nóng lòng không chờ được đành phải ép bản thân bình tĩnh lại, không lập tức sử dụng pháp thuật quyển trục mà trước tiên ra khỏi phòng đến khu rửa tay.
Thà tin là có còn hơn không.
Việc hắn sắp làm tiếp theo tương đương với việc mở một cái hộp mù.
Hơn nữa còn là bỏ tiền ra để mở hộp mù.
Đây chính là pháp thuật quyển trục mua về với cái giá không nhỏ, nếu không mở ra được thứ tốt thì chính là lỗ vốn.
Cho nên, trước khi khai hạp, cảm giác nghi thức vẫn nên có.
Trong thế giới đầy huyền học này, tin vào huyền học một chút cũng không mất mặt!
Rửa tay xong, trở lại phòng làm việc, Cao Đức mới cầm lấy pháp thuật quyển trục.
Hắn khẽ rút sợi dây thắt trên đó, pháp thuật quyển trục đã được mở ra, trải phẳng trong tay.
Cao Đức hít sâu một hơi, tập trung tinh thần vào quyển trục trên tay.
Trong nháy mắt, những văn tự ma pháp khó hiểu trên quyển trục lập tức hiện lên ánh sáng nhạt, tạo ra cộng hưởng với tinh thần của Cao Đức.
Cảm nhận được luồng sức mạnh to lớn kia, trong lòng Cao Đức khẽ động, phát ra ý niệm đến pháp thuật mộc hạp đặt trên bàn.
Dưới sự thúc giục của ý niệm Cao Đức, ánh sáng trên pháp thuật quyển trục đột nhiên bùng phát, tràn ra một luồng ma pháp ba động mắt thường không thể nhìn thấy nhưng tinh thần lực lại có thể cảm nhận rõ ràng.
Ma pháp ba động tựa như được ban cho sinh mệnh, trong nháy mắt hóa thành một đạo thiểm điện, theo ý niệm của Cao Đức mà bắn ra, thẳng đến pháp thuật mộc hạp trên bàn.
Luồng ba động xuyên thấu không khí, đánh thẳng vào bí pháp tỏa vô hình trên mộc hạp.
Khoảnh khắc hai thứ va chạm, một tầng gợn sóng như mặt nước lan tỏa trên bề mặt mộc hạp.
Tựa như mặt nước bị đá ném trúng, bùng nổ thành một loạt vết nứt nhỏ li ti dày đặc.
Vết nứt không ngừng xuất hiện rồi lại biến mất.
Mỗi lần xuất hiện và biến mất đều kèm theo một tiếng vang rất nhỏ.
Theo tiếng vỡ vụn cuối cùng, gợn sóng hoàn toàn biến mất, báo hiệu pháp thuật trên mộc hạp đã tạm thời bị áp chế.
Pháp thuật quyển trục trong tay Cao Đức, sau khi ma pháp lực ẩn chứa bên trong tản đi, cũng hóa thành từng điểm huỳnh quang tan vào không trung.
— Quyển trục sau khi sử dụng sẽ biến mất, đó là lẽ thường.
“Có lẽ mở được rồi?” Nhìn mộc hạp trước mắt dường như không khác gì lúc nãy, Cao Đức thầm nghĩ.
Hắn biết phải nhanh chóng mở mộc hạp, lấy ra vật phẩm cất giấu bên trong.
Bởi Pierre đã nói, Xao Kích Thuật không thể phá giải bí pháp tỏa, nó chỉ có thể tạm thời áp chế hiệu quả pháp thuật của bí pháp tỏa mà thôi.
Đợi thời gian trôi qua, bí pháp tỏa sẽ tái phát.
Dù biết thời gian cấp bách, Cao Đức cũng không hành động lỗ mãng.
Hắn lùi về sau vài bước, đến tận cửa ra vào, đồng thời mở cửa để nếu có gì bất thường thì có thể tùy thời trốn chạy.
Sau đó, một vệt sáng mờ khó nhận ra tụ lại ở đầu ngón tay của hắn.
Một bàn tay bán trong suốt, lơ lửng hiện ra.
Dưới sự điều khiển của hắn, bàn tay linh hồn vươn tới, nhẹ nhàng mà chuẩn xác chạm vào mộc hạp từ xa.
【Pháp Sư Chi Thủ】.
“Hoàng Hắc Chi Vương chấp chưởng vận may phù hộ.”
Cao Đức thầm cầu nguyện một câu, sau đó điều khiển Pháp Sư Chi Thủ nhẹ nhàng đẩy.
Két.
Một tiếng ma sát nhẹ nhàng vang lên, chiếc mộc hạp vốn dùng hết sức cũng không thể mở được, cứ thế dễ dàng bị mở ra.
Cao Đức liếc nhìn từ xa, có thể thấy mộc hạp tuy không lớn, nhưng bên trong chứa không ít đồ vật.
Không phải hộp rỗng!
Trong mắt Cao Đức thoáng hiện vẻ mừng rỡ.
Hắn không dám chậm trễ, sợ rằng bí pháp khóa lại có hiệu lực, vội vàng điều khiển Pháp Sư Chi Thủ lấy hết đồ vật trong hộp ra.
Theo những vật phẩm trong mộc hạp được lấy ra, mắt Cao Đức càng thêm sáng ngời.
Đầu tiên là ba quyển sách dày.
Sau đó là năm quyển sổ tay mỏng hơn nhiều.
Tiếp theo là ba tờ da dê cổ xưa.
Rồi một xấp giấy nhỏ, khoảng hai mươi tờ, càng về sau càng cũ, những tờ giấy dưới cùng đã ngả vàng, trông như đã trải qua một thời gian dài.
Kế đến là một quyển trục được buộc bằng dây, hình dạng có chút tương tự pháp thuật quyển trục.
Mà thứ cuối cùng được lấy ra khiến hô hấp của Cao Đức cũng trở nên gấp gáp.
Kim quang lấp lánh, tỏa ra sức hấp dẫn mê người, tròn trịa, trên mặt khắc hình một con gà trống nhỏ oai phong.
Tây Ân kim tệ!
Tắc Đạt pháp sư đã đặt kim tệ dưới đáy mộc hạp.
Tổng cộng năm mươi đồng Tây Ân kim tệ.
Cao Đức chưa từng thấy, cũng chưa từng sở hữu nhiều tiền như vậy, căn bản không thể kiềm chế được sự kích động trong lòng.
“Tán dương Hoàng Hắc Chi Vương!” Cao Đức cảm nhận được tim mình đang đập thình thịch.
Lần này... trực tiếp phát tài rồi.
Đây mới là thu hoạch xứng đáng khi mạo hiểm tính mạng, diệt trừ một tên học đồ pháp sư tam đẳng lão luyện!
Đồ vật trong mộc hạp lúc này đã được lấy ra hết.
Xác nhận mộc hạp không còn nguy hiểm ẩn giấu, Cao Đức vội vàng đóng cửa lại, sau đó không thể chờ đợi, đi đến trước bàn gỗ, cầm năm mươi đồng kim tệ kia lên thưởng thức.
Kim tệ va chạm trong tay hắn, phát ra âm thanh vô cùng dễ nghe.
Cảm giác kim loại lạnh lẽo kia càng khiến hắn không thể buông tay.
Không lâu trước, hắn còn cảm thấy đau lòng vì bữa ăn ở Gia Đốn Xán.
Một đồng tiền đồng cũng hận không thể bẻ làm đôi để tiêu, chỉ vì bẻ làm đôi giá trị sẽ giảm, nên mới ngăn được ý nghĩ rục rịch này.
Giờ thấy nhiều kim tệ thế này, hắn lại sinh chút cảm giác không chân thực.
“Nhiều tiền thế này, tiêu làm sao đây!”
Nghịch đủ năm mươi kim tệ do Tắc Đạt Pháp Sư để lại, ánh mắt Cao Đức chuyển sang pháp thuật mộc hạp đang mở bên cạnh.
Hắn biết, chỉ lát nữa thôi, khóa bí pháp trên mộc hạp sẽ tái khởi hiệu lực.
Đến lúc đó, hạp sẽ bị khóa lại, không thể mở ra được nữa.
Cao Đức khẽ suy tư, trong lòng chợt động, thuận tay gom một ít giấy vụn trên bàn, chỉnh thành một xấp nhỏ rồi nhét vào, vừa vặn lấp đầy mộc hạp, sau đó đóng lại.
Ngay lúc này, một loạt gợn sóng ánh sáng xuất hiện.
Khóa bí pháp vừa đúng lúc tái khởi hiệu lực.
Cao Đức nhìn chiếc hạp đã đóng lại, lộ nụ cười hài lòng.
Đồ đệ giỏi hơn sư phụ.
Tắc Đạt Pháp Sư không chơi trò ngược, không có nghĩa là hắn không chơi.
Làm xong những việc này, Cao Đức mới tĩnh tâm lại, kiểm tra những chiến lợi phẩm khác.