Suốt cả chặng đường, Phó Kỳ không ngừng khóc.
Hắn giờ chỉ cảm thấy, nếu ngay cả Chu Du mà hắn cũng đắc tội, thì mẹ nó, cả thế giới này sẽ không còn chỗ cho hắn dung thân.
Càng nghĩ càng tức, càng tức càng giận, càng giận càng buồn.
Không kiềm được, hắn gào khóc đau đớn, khóc đến mức chết đi sống lại.
Diêu Tứ không nhịn được thở dài,"Khi mẹ ta qua đời, ta còn chưa khóc thảm như hắn."