Hai ngày tiếp theo, một số quan viên dính líu đến vụ án gian lận khoa cử nhưng lần trước không bị Lâm Thụy dâng sớ vạch mặt, lần này đều bị Hạ Thần dẫn đầu Đề Đăng Nhân rà soát bổ sung, tống hết vào đại lao.
Theo đó, động tĩnh từ phía Đề Đăng Nhân ngày một nhỏ lại, phe Hoài Nam Đảng trong triều đều thở phào nhẹ nhõm. Tuy lần này bọn họ tổn thất nặng nề, đến Lễ bộ Thượng thư cũng ngã ngựa, nhưng sau đó bọn họ đã ném ra một vài con tép riu làm mồi nhử, thí tốt giữ xe.
Bọn họ đã thành công qua mặt Đề Đăng Nhân, vụ án gian lận khoa cử này đã có kẻ đứng ra gánh tội, trận mưa rào này xem chừng sắp ngớt, chẳng mấy chốc sẽ mưa tạnh trời quang.
“Hạ Thần tiểu tử chẳng qua cũng chỉ đến vậy, suy cho cùng vẫn còn non trẻ. Trước kia nội đấu trong đám Đề Đăng Nhân của bọn chúng thì được, nhưng nay việc liên quan đến toàn bộ triều đình, đủ thấy năng lực của hắn vẫn còn nhiều hạn chế!”
Trong phủ Vương Các Lão, tại một gian mật thất nghị sự, một viên quan trung niên vừa uống trà vừa cười nói.