Hoàng Triều và Hồng Tú Bình hai người nhìn nhau, lại liếc mắt nhìn ánh mắt không cho phép nghi ngờ của Hạ Thần.
Cuối cùng gật đầu!
"Nguyện theo đại nhân!"
Hai người đứng dậy khỏi chỗ ngồi, quỳ một gối xuống, lời nói cung kính, trong mắt đều lộ vẻ kích động.
Tưởng chừng bế tắc lại gặp cơ duyên, vốn dĩ bọn họ định về quê nhà, trầm lắng vài năm, nhưng không ngờ ngay tại kinh thành lại có được cơ hội, vận mệnh đời người của bọn họ dường như đã rẽ sang một lối khác.