Nghe Triệu Mộng Như nói, sắc mặt Trần Lâm trầm xuống, vội vàng cùng nàng chạy như bay.
Liên tục đổi qua mấy đường hầm, cả hai mới chậm bước chân.
“Ngươi thật to gan, dám mạo danh là cháu gái của Triệu Thương Hải. Nếu chuyện này truyền ra ngoài, không sợ Triệu Thương Hải trừng trị sao? Hơn nữa, Lưu Quang Trạc kia ngươi lấy ở đâu ra? Trên đó hẳn là ấn ký độc môn của Triệu gia, nếu không Mã Ngọc kia sao có thể tin?”
Trần Lâm nhìn nàng, kinh ngạc hỏi.
“Hừ!”