Vật trân quý đến đâu, chỉ khi dùng mới thật sự thuộc về mình, hơn nữa dùng càng sớm càng tốt.
Cất giữ trong túi, khi chết chẳng khác nào làm của hồi môn cho kẻ khác.
Trần Lâm hiểu rõ đạo lý này.
Nếu không phải dọc đường không có cơ hội tốt, hắn đã sớm luyện hóa viên Tẩy Tủy Đan này rồi.
Đan dược nằm trong tay, hắn nhìn một lượt, liền há miệng nuốt vào.