Vân Hải thượng nhân này không biết từ đâu xuất hiện, vô cùng thần bí, phảng phất cái gì cũng biết, vẻ trấn định thong dong mà hắn thể hiện, cũng không giống một tu sĩ Hóa Thần, vẫn là không nên đa sự thì hơn.
Nghĩ đến đây, ả lại chuyển ánh mắt về phía pho tượng cự đại bên cạnh, ánh mắt lộ vẻ nóng rực.
Chỉ cần có thể nắm giữ được tàn khu Tiên binh này, ả tự nhiên có biện pháp rời khỏi giới diện này, không cần người khác giúp đỡ, cũng có vốn liếng sinh tồn ở ngoại giới, tất cả ân oán nơi đây, tất cả biến hóa dị thường, đều không liên quan đến ả nữa.
Nghĩ đến đây, ả lại thổi Bạch Ngọc Tiêu, từng âm phù phiêu tán ra, bao phủ pho tượng.
Đường vân trên pho tượng biến ảo một trận, sau đó bắt đầu thu nhỏ lại, cuối cùng biến thành cao nửa người, rồi được ả thu vào một cái túi chuyên dụng, thân hình lóe lên rời khỏi đại điện.