Có hắn cho phép, nếu thật sự có người muốn mượn cớ trút giận, hắn ít nhiều cũng phải ra mặt giúp đỡ ngăn cản một chút.
Quả nhiên, Triệu Mộng Như như trút được gánh nặng, lặng lẽ xích lại gần Trần Lâm. Tuy rằng không biết vì sao Trần Lâm lại ưu ái nàng, nhưng chỗ dựa vững chắc này nhất định phải bám lấy.
Linh Ma lão tổ lúc này lại mở miệng: "Tốt, đã chư vị đều đồng ý, vậy thì cùng nhau công kích, ai dám không ra tay, đừng trách lão phu không khách khí!"
Số tu sĩ còn lại chưa đến hai mươi người, phần lớn đều không có ý kiến gì, rối rít gật đầu đáp ứng. Số ít còn nghi ngại, thấy vậy cũng chỉ có thể phụ họa theo.
Linh Ma lão tổ hài lòng gật đầu, cuối cùng lại nhìn về phía Trần Lâm, hơi chắp tay, nói: "Vị đạo hữu này vẫn chưa bày tỏ thái độ, lẽ nào có ý kiến khác?"