"Đa tạ đạo hữu đã cứu giúp, tại hạ Tiền Lý, không biết ân công cao danh quý tính?"
Tiền Lý tiến đến trước mặt Trần Lâm, khom người thi một đại lễ.
Trần Lâm mặt không chút biểu cảm nhìn gã, hừ lạnh một tiếng nói: "Thật là phế vật, một lũ tà ma nhỏ mọn cũng không đối phó được, quả thật mất hết mặt mũi tu sĩ Liên Minh!"
Tiền Lý bị mắng đến khóe miệng co giật, nhưng không dám nổi giận, dù sao vừa rồi người ta đã cứu gã, chỉ có thể hạ mình thấp hơn.
"Đạo hữu dạy phải, tại hạ học nghệ không tinh thông, quả thật đã làm yếu thế Liên Minh. Không biết đạo hữu định đi đâu? Nếu muốn hồi Đan Đỉnh Thành, có thể kết bạn đồng hành chăng?"