"Tiền bối, ngài thật sự không muốn lưu lại nơi này sao? Chỉ cần ngài lưu lại, bí cảnh này sẽ do ngài làm chủ, ngài muốn làm gì cũng được, ta và các trưởng lão khác đều nghe theo ngài!"
Bên dòng suối nhỏ lững lờ, một trung niên nam tử hướng Trần Lâm tha thiết giữ lại, thành khẩn lên tiếng.
Trần Lâm lại lắc đầu, đáp: "Không cần nói nữa, ta có việc quan trọng phải làm, không thể nán lại nơi này. Bất quá ta không phát hiện ra quái vật cường đại nào trong khu vực này, chỉ cần các ngươi cẩn thận một chút, dựa vào bí cảnh mà sinh tồn, hẳn là sẽ không có vấn đề gì lớn."
Trung niên nam tử nghe vậy lộ vẻ thất vọng. Một vị cường giả như vậy, hơn nữa tính tình còn không quái dị, nếu có thể lưu lại bí cảnh của bọn hắn, bọn hắn sẽ không cần mỗi ngày đều nơm nớp lo sợ.
Có điều, bí cảnh của bọn hắn thật sự không có thứ gì có thể khiến đối phương lưu luyến, chỉ có một vài nữ tu trẻ tuổi xinh đẹp, nhưng đối phương tựa hồ không thích nữ sắc, chẳng buồn nhìn nhiều.