Bách Hoa tiên tử khẽ thở dài nói: "Kỳ thực ta cũng nghi ngờ mình là đại năng chuyển thế, mỗi lần tu vi tấn thăng, đều sẽ không hiểu sao mà nhận được một ít truyền thừa, đủ mọi phương diện. Hơn nữa từ khi còn nhỏ, trong đầu đã xuất hiện một vài hình ảnh hỗn loạn, cho nên ta mới luôn đeo mạng che mặt, lo sợ bị những yêu ma cường đại khác nhận ra, dẫn tới nguy hiểm không thể chống đỡ."
Nói đến đây, nàng lại nhìn bức họa, cười khổ nói: "Nhưng giờ xem ra, thói quen đeo khăn che mặt này của ta cũng không phải là bản tâm, mà là bị ảnh hưởng bởi ký ức kiếp trước."
Trần Lâm quan sát đối phương, cảm thấy nàng không giống đang giả vờ, thần kinh căng thẳng cũng hơi thả lỏng.
"Vậy ngươi định làm thế nào?"
Trần Lâm nhìn nàng, trong lòng dâng lên chút thương cảm.