Lưu Thắng Nguyên nghe vậy sắc mặt hơi đổi.
Sau đó cẩn thận hỏi: “Đại nhân sau này không định trở lại nơi này nữa sao?”
Trần Lâm cũng không giấu diếm, gật đầu nói: “Ít nhất trong vòng trăm năm sẽ không trở lại, ta muốn bế quan một lần, toàn lực đột phá Luyện Hư trung kỳ, thế giới này e rằng lại sắp có biến hóa, có thêm một phần thực lực thì có thêm một phần bảo đảm.”
Hàm ý nhắc nhở một chút, hắn lấy ra một ít đan dược và hai kiện linh bảo, đưa cho đối phương nói: “Đây là cho ngươi và Ngô Vạn Sơn, ngươi đừng có một mình nuốt riêng đấy, có tin tức gì thì đến Vạn Giới Minh tràng cảnh lưu lại ký hiệu, sẽ có người chuyên trách tiếp ứng với các ngươi.”
“Dạ!”