Tráng hán lắc đầu: "Tuyệt Đồng đã chết, nhiệm vụ thất bại, nếu cứ như vậy trở về, chủ thượng ắt không bỏ qua chúng ta. Sự tình đã đến nước này, chi bằng đoạt lấy long khí, may ra còn có một đường sinh cơ."
Tiểu hài xoa cằm, nói: "Lời của lão già ở Thế Tử phủ kia rốt cuộc có mấy phần đáng tin? Tuyệt Di làm sao có thể bỏ mạng trong tay một tên Lục phẩm võ giả? Hơn nữa Tuyệt Đồng chính là cấp Canh, lại có thể chết một cách không rõ ràng như vậy..."
Tráng hán mở lòng bàn tay, hai viên nhãn châu có chữ "Canh" nằm im lìm, trên mặt hiện lên một tia kinh hãi.
Trong nhãn châu ghi lại cảnh tượng trước khi chết, thân là Ngũ Vĩ Hồ Yêu, Tuyệt Đồng không có bất kỳ năng lực phản kháng nào, trong khoảnh khắc liền bị bàn tay trắng nõn kia trấn sát!
Đó là tồn tại đáng sợ cỡ nào?