Trần Mặc thức thời không nhiều lời.
Từ những lời nói vụn vặt vừa rồi, có thể nghe ra hai người vốn là bạn bè chí cốt, nhưng vì một vụ án cũ năm xưa mà đường ai nấy đi. Từ đó về sau, Kim công công trở thành Đại nội tổng quản quyền cao chức trọng, còn vị lão giả kia thì lưu lạc thành "kẻ gác cổng" canh giữ Thiên Vũ Khố.
Chuyện như vậy hiển nhiên hắn không thể nhúng tay vào, biết càng ít càng tốt.
"Trần Bách Hộ, nếu có một ngày ngươi có thể tiến vào tầng ba Thiên Vũ Khố, nhất định phải chọn bức họa treo trên tường kia." Kim công công đột nhiên nói một câu không đầu không đuôi.
Trần Mặc có chút nghi hoặc: "Họa?"