Trần Mặc thần sắc thản nhiên, truyền âm nói: "Chủ nhân còn chưa ăn xong, ngươi đã vội vàng rời bàn, không hiểu quy củ?"
Lăng Ngưng Chi khẽ run người, ráng hồng từ làn da trắng nõn như tuyết lan ra, phảng phất đóa hàn mai nở rộ giữa băng thiên tuyết địa.
Vậy mà nàng vừa rồi còn tưởng rằng người này lương tâm trỗi dậy, quả nhiên vẫn đáng ghét như trước!
Tên đại khốn kiếp này!
Xúc tu hỏa diễm như tay chân nghe lệnh, theo nhiệt độ dần dần tăng cao, Lăng Ngưng Chi càng run rẩy dữ dội.