Phía trên dùng chỉ vàng thêu mây mù bao phủ núi non, không biết là chất liệu gì, sờ vào vừa mịn như lụa, lại vừa có độ dẻo dai của da thú.
Mở ra xem, bên trong trống không.
"Một quỷ tu, lại mang theo túi gấm tinh xảo như vậy... Khoan đã, cây đèn đồng xanh vừa rồi hắn cầm đâu rồi?"
Cố Mạn Chi liếc thấy một màn này, đáy mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, nói: "Nếu không đoán sai, đây hẳn là Túi Càn Khôn... Ngươi thử nhỏ một giọt máu tươi lên xem?"
"Túi Càn Khôn?"