Cố Mạn Chi chậm rãi cởi bỏ lớp sa mỏng bên ngoài, tựa như lưu vân trút xuống mặt đất.
Chỉ thấy nàng thân trên mặc một kiện áo lót màu hồng phấn, hai sợi dây buộc hờ hững trên chiếc cổ thon dài, để lộ xương quai xanh tinh xảo cùng bờ vai tròn trịa, phía dưới yếm tựa như có sóng nước lay động, gợn lên từng lớp.
Diệp Hận Thủy yết hầu khẽ động, lắp bắp nói: "Thánh... Thánh nữ, người sẽ không thật sự muốn..."
Cố Mạn Chi đôi má ửng hồng, nhưng đôi mắt đào hoa vẫn kiên định.
"Sư tôn đã nghi ngờ hiệu quả của song tu, vậy ta liền chứng minh cho người xem!"