"Đồng đại nhân, ngươi chắc chắn không khai?" Phòng Tĩnh nheo mắt, trầm giọng hỏi.
Tri Châu Đồng Chấn Hải lạnh lùng đáp: "Bản quan ăn lộc vua hai mươi năm, giữ mình như đứng trên vực sâu, cúi ngẩng không thẹn với trời đất, đi đứng không thẹn với lòng người, căn bản không biết các ngươi đang nói gì!"
"Hừ, còn già mồm?"
Phòng Tĩnh giơ tay, Ngự Lâm quân liền đè một nữ quyến xuống, rút trường đao bên hông.
"Lão gia!" Nữ nhân thất thanh bi thương.