Tất, tất, tất... một tiểu thái giám trẻ tuổi bưng đèn nến chậm rãi bước vào nội gian, đặt lên chiếc bàn nhỏ bên cạnh giường chạm rồng vẽ phượng.
Mượn ánh nến yếu ớt, mơ hồ có thể thấy được đường nét sau tấm màn lụa vàng. Người kia nằm trên giường, rõ ràng đang là cuối xuân đầu hạ, gió hòa ánh nắng ấm áp, nhưng hắn lại đắp chăn bông dày cộm,
bất động, ngay cả tiếng hít thở cũng khó mà nghe thấy.
"Bệ hạ, nên uống thuốc rồi."
Tiểu thái giám khẽ nói.