Ngọc U Hàn trừng mắt nhìn Trần Mặc: "Ngươi lại nói bậy bạ gì đó?"
Trần Mặc nâng đôi ngọc túc trắng nõn tuyết mịn, đầu ngón tay nhẹ nhàng ấn vào lòng bàn chân, cười nói: "Nương nương đừng bận tâm, ty chức vừa rồi chỉ đùa giỡn với Hứa Tư Chính thôi, đường đường là Tư Chính trong cung, sao có thể dọn vào Trần phủ được?"
"Đường đường Hoàng Quý Phi, lại còn đang bị ngươi xoa chân! Còn chuyện gì mà ngươi không dám làm nữa?" Ngọc U Hàn hừ lạnh.
Trần Mặc nhất thời không biết phản bác thế nào.
Ngọc U Hàn khẽ nhíu mày, thấp giọng lẩm bẩm: "Bổn cung sớm đã nhìn ra Thanh Nghi có chút không ổn, vậy mà còn dám lén lút tặng quà cho Trần phu nhân, lá gan càng ngày càng lớn rồi, vấn đề là chỗ trà đó lại là của bổn cung... Xem ra nàng ta đọc tiểu thuyết diễm tình nhiều quá rồi, thật sự xem mình là nữ chính rồi sao?"