Chứng kiến đôi mắt bình tĩnh mà đáng sợ của Tô Trần, Thẩm Thiên Vạn chợt ngừng thở, cả người như rơi vào vực sâu tăm tối.
Hắn nhịn không được lùi lại một bước, trên mặt tràn đầy vẻ sợ hãi, "Tiền... tiền bối..."
Thanh âm hắn run rẩy, rõ ràng sợ hãi đến cực điểm.
Tô Trần chắp tay sau lưng, cứ như vậy lẳng lặng nhìn Thẩm Thiên Vạn.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, cường giả Thẩm tộc lúc này ngay cả thở mạnh cũng không dám, mồ hôi lạnh trên trán tuôn ra như tắm, tim đập thình thịch không ngừng.