Vẻ mặt Lâm Phàm cứng đờ, toàn thân như hóa đá, đứng sững tại chỗ.
Rác rưởi?
Kiếm kỹ này còn là rác rưởi?
Lâm Phàm từ từ nhìn về phía Tô Trần, cố nặn ra một nụ cười: "Sư tôn, kiếm kỹ ngưu bức như vậy, người lại nói là rác rưởi?"
Tô Trần thản nhiên đáp: "Trong mắt ta, quả thực là rác rưởi."