Liễu Mộng Ly gật đầu: "Ta đã rõ."
Nàng không hề trách cứ Tô Trần không giúp nàng ngưng tụ nhục thân, bởi lẽ nàng không có tư cách đó. Người ta chịu phục sinh nàng đã là tốt lắm rồi, còn dám đòi hỏi gì thêm.
Làm người, không thể tham lam, càng không thể làm xằng làm bậy!
Nàng hiểu rõ đạo lý này.
Tô Trần bấy giờ quay đầu nhìn về một phía, nơi đó đang có một thân ảnh nằm sóng soài.