Yến Khinh Vũ trước tiên pha một ấm trà, sau đó rất tự giác tiến vào trù phòng.
Tô Trần cầm lấy ấm trà, rót cho Tô Đạo Nhiên một chén, rồi lại rót cho mình một chén.
Hắn nhìn Tô Đạo Nhiên, mỉm cười nói: "Trà này không tệ, người có thể nếm thử."
Tô Đạo Nhiên cười cười, nâng chén trà lên nhấp một ngụm, nước trà như tơ lụa lướt qua kẽ răng, ban đầu là vị hơi đăng đắng nơi đầu lưỡi, nhưng trong nháy mắt, vị đắng kia liền hóa thành vị ngọt ngào thuần hậu.
Tô Đạo Nhiên hai mắt sáng ngời: "Hảo trà!"