Trời đất biến sắc, cuồng phong nổi lên, theo sau âm thanh đó, không gian nứt vỡ rồi tan nát. Từ trong khe nứt, một bạch y nhân chậm rãi bước ra.
Hắn ẩn hiện trong mây mù, dáng người thon dài, bạch y tung bay theo gió, vạt áo phiêu dật. Sau lưng hắn, thần hoàn tỏa ra kim quang chói lọi, rực rỡ vô song.
"Ngươi..." Mị Hi nhìn người nọ, trên gương mặt tái nhợt lộ ra vẻ kinh ngạc, trong lòng dâng lên một cảm xúc dị thường. Nàng không ngờ Tô Trần lại xuất hiện ở đây, chẳng lẽ hắn tới vì nàng?
Tô Trần nhẹ nhàng cất bước, toàn thân tỏa ra khí chất siêu phàm thoát tục, phảng phất vẻ đẹp độc lập giữa trần gian, tựa như chẳng thuộc về cõi đời này.
Tay trái hắn chắp sau lưng, đôi mắt sáng tựa sao trời, nhìn thẳng vào công kích của các vị Tôn Chủ, thần sắc hờ hững, như mặt hồ tĩnh lặng, không chút gợn sóng.