Ánh rạng đông xuyên qua khung cửa sổ, chiếu lên người Tô Du Du. Nàng hiện tại mới bước vào con đường tu luyện, còn chưa thể đạt tới cảnh giới không cần ngủ, bởi vậy, quanh mắt nàng quầng thâm hiện rõ. Nàng hưng phấn đến mức cả đêm không chợp mắt, nhưng nỗ lực của nàng cũng không uổng phí, hiện tại nàng đã đạt tới Dẫn Khí nhị trọng!
"Ồ, chăm chỉ vậy ư?" Hồng Vận tỉnh giấc đầu tiên, nhìn bộ dạng này của Tô Du Du, không khỏi bật cười.
"A?" Tô Du Du hoàn hồn, nhìn về phía Hồng Vận, miễn cưỡng nở một nụ cười, "Hồng Vận tỷ tỷ, tỷ đã tỉnh."
"Ừm, thật ra ta vốn không ngủ, chỉ nghịch điện thoại thôi." Hồng Vận hôm qua cũng là lần đầu tiếp xúc với điện thoại, phát hiện ra nó khá thú vị, đặc biệt là mấy đoạn video ngắn, khiến nàng cười đến không ngậm được miệng.
Nàng rót hai ly nước, một ly đưa cho Tô Du Du, sau đó ngồi xuống ghế sofa, cười nói: "Hôm qua tên hỗn đản kia dạy cho muội những gì? Kể ta nghe xem."