Khi Lâm Phàm sắp rơi xuống mặt đất, một luồng lực nhu hòa trong nháy mắt bao phủ lấy hắn, luồng lực thần bí kia nâng Lâm Phàm tới trước mặt Tô Trần.
Tô Trần nhìn Lâm Phàm, cười nói: "Không tệ, không làm mất mặt vi sư."
Lâm Phàm khó khăn nở một nụ cười: "Hắc hắc, không làm mất mặt Sư tôn là tốt rồi."
Tô Trần cười, lắc đầu, sau đó lấy ra một viên đan dược, đưa vào miệng Lâm Phàm, thương thế của Lâm Phàm cũng nhờ vậy mà khôi phục như lúc ban đầu.
Lâm Phàm hít sâu một hơi, sau đó nhìn Tô Trần, cảm kích nói: "Đa tạ Sư tôn!"