Thời gian vội vã, như nước chảy chẳng thể quay đầu, thoáng chốc, một tháng đã trôi qua.
Huyền Điện có một mảnh dược viên, đây là do Tần An đặc biệt sai người kiến tạo, mỗi khi nhàn rỗi, nàng lại đến dược viên này dạo qua, tưới nước.
Dược viên u tĩnh, thổ nhưỡng phì nhiêu mà ẩm ướt, nuôi dưỡng vô số tiên dược đắt giá. Dược hương tràn ngập từ tiên dược, dù cách xa mấy chục dặm vẫn có thể ngửi thấy.
Tần An nhìn dược viên trước mắt, hài lòng gật đầu, bỗng nhiên, nàng nhíu mày, cảm thấy một trận ghê tởm mãnh liệt ập tới, trong dạ dày cuồn cuộn, phảng phất có một bàn tay vô hình đang dùng sức khuấy đảo.
Tần An mày nhíu chặt, trong mắt thoáng nghi hoặc, sau đó, nàng cưỡng ép áp chế cảm giác ghê tởm trong cơ thể, rồi kiểm tra bên trong.