Sáng sớm, mây mù lượn lờ quanh Trúc Lâm, gió nhẹ thổi, đốt trúc khẽ lay, lá xào xạc, giọt sương nơi đầu ngọn trúc rơi xuống, long lanh trong suốt.
Tô Trần đứng trước Trúc ốc, hít sâu một hơi, hương trúc thoang thoảng tràn ngập, tươi mát thanh nhã, thấm vào tâm can, khiến hắn say đắm trong sự tĩnh mịch của Trúc Lâm buổi sớm mai, quên đi những phiền nhiễu của trần thế.
Thời gian gần đây, hắn luôn bận rộn với công việc của thư viện, đã lâu không được thư thái như hôm nay.
"Haizz."
Tô Trần khẽ thở dài, "Làm Viện trưởng sao mà mệt mỏi thế này? Tính ra, đệ đệ cũng sắp chào đời rồi nhỉ? Ừm... phải tranh thủ về thăm mới được."