Nhưng sau khi gặp mặt, nàng lại trở nên bối rối, không biết phải đối mặt thế nào. Vì vậy, trong khoảng thời gian này, nàng chưa từng gặp Tô Trần, mãi cho đến hôm nay mới lấy hết can đảm.
Tô Trần nhìn Ma Chủ như vậy, khẽ nhíu mày. Hắn thầm nghĩ: "Ánh mắt này là sao? Không ổn rồi, chẳng lẽ nàng đã để ý đến ta? Nếu đúng như vậy thì thật là phiền phức."
Tô Trần khẽ thở dài, cảm thán sức hút của mình, ngay cả Ma Chủ của Ma Vực cũng không thể cưỡng lại được.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, Ma Chủ vẫn cứ nhìn chằm chằm Tô Trần, mãi không chịu mở lời.
Tô Trần cảm thấy bất lực, chủ động lên tiếng: "Ngươi không quản Ma Vực nữa sao? Lại chạy đến đây làm đạo sư?"