Tiểu gia hỏa khác hẳn với những hài nhi tầm thường, quanh thân nàng bao phủ một tầng kim sắc quang vận như có như không, da thịt trong suốt như ngọc, từng sợi từng sợi khí lành lan tỏa, ngũ quan trên khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo như được điêu khắc tỉ mỉ, giữa mi tâm có một điểm chu sa, tựa như ẩn chứa vô tận tiên uẩn.
Tiểu gia hỏa vừa sinh ra đã khiến trời đất biến sắc, khí lành gia thân, tương lai nhất định sẽ khuấy đảo tu tiên giới, nhấc lên sóng to gió lớn.
Lúc này, hàng mi rậm cong vút của tiểu gia hỏa khẽ run rẩy, tựa như cánh bướm khẽ lay động trong ngày xuân, chậm rãi mở mắt, lộ ra đôi mắt như nước hồ trong veo, giữa đó tựa như có tinh mang lấp lánh.
Nhìn người đàn ông trung niên xa lạ trước mắt, tiểu gia hỏa ngẩn người hồi lâu, sau đó mới chấp nhận sự thật mình đã trọng sinh.
"Hừ hừ, Hồng Vận, ắt hẳn ngươi cũng không ngờ, ta lại trọng sinh phải không? Đợi ta tu luyện mười vạn năm, nhất định lấy đầu chó của ngươi!" Tiểu gia hỏa thầm nghĩ trong lòng, một cỗ sát ý trào dâng, nhưng bị nàng cưỡng ép đè xuống, nàng biết rõ, hiện giờ không thể bại lộ thân phận trọng sinh, nếu để Hồng Vận biết, nhất định sẽ không tiếc bất cứ giá nào truy sát nàng!