TRUYỆN FULL

[Dịch] Thiên Uyên

Chương 105: Ma Quật sắp bùng nổ, tình hình khẩn cấp (2)

"Chỉ cần đặt viên Trận Giới Linh Châu này vào sâu trong ma quật, là có thể tăng cường trận pháp, kéo dài thời gian. Đến lúc đó, ta có thể đến khu vực trung tâm của Bắc Hoang, cầu xin sự giúp đỡ của các vị đại năng hàng đầu, may ra có một tia hy vọng."

"Ai dám đi, bất kể thành bại, nguyện tặng chí bảo, cảm kích vô cùng."

Vừa nói, trong lòng bàn tay của Tần Dương xuất hiện một viên linh châu màu tối, là bảo vật do đại sư trận pháp mất mười năm luyện chế. Chỉ cần đặt viên linh châu này vào sâu trong ma quật, là có thể trấn áp được ma quật đang dị biến, ít nhất cũng có thể kéo dài thời gian quý báu thêm trăm năm.

“Vì sao Tần Tông chủ không chịu vào trong?”

Có người lạnh giọng hỏi.

“Bản tọa tự biết thực lực chưa đủ, khó lòng đảm đương trọng trách này.”

Tần Dương Tông chủ không chút ngượng ngùng, mặt không đổi sắc nói.

Nói trắng ra, chính là sợ chết.

Một chiếc nhẫn được Tần Dương Tông chủ ném lên không trung, sử dụng huyền thuật chiếu ra không gian bên trong nhẫn, bên trong chứa ba dải linh mạch cực phẩm hoàn chỉnh, cùng với các loại đạo thảo, bảo dược, đạo khí thượng phẩm.

Mọi người thấy vậy, kinh hãi tột độ, trong mắt thoáng hiện vẻ tham lam.

Tạm chưa nói đến các loại bảo vật, chỉ riêng ba dải linh mạch cực phẩm này, cũng đủ khiến vô số cường giả hít thở không thông.

Tổ mạch của rất nhiều tông môn đỉnh cao ở Phù Lưu tinh vực cũng chỉ là một dải linh mạch cực phẩm mà thôi.

Vậy mà, Tần Dương Tông chủ lại tuỳ ý lấy ra ba dải linh mạch cực phẩm, bút tích lớn cỡ nào, có thể tưởng tượng được.

“Những năm qua Thiên Ngọc Tông vơ vét không ít lợi ích từ Ma Quật a!”

“Mẹ kiếp, Thiên Ngọc Tông chiếm lợi lớn, bây giờ làm hỏng lại muốn chúng ta giải quyết vấn đề, thật tức chết đi được.”

“Lần trước Thiên Ngọc Tông nói đã phân chia toàn bộ tài nguyên cho các môn phái, xem ra bây giờ chỉ là một trò cười.”

Mọi người truyền âm nghị luận, đem tổ tông mười tám đời của Thiên Ngọc Tông mắng hết một lượt. Bọn hắn rất phẫn nộ, cũng rất ghen tị, nhưng lại không thể làm gì, trong lòng cực kỳ khó chịu.

“Chư vị, có nguyện ý thử một lần?”

Đến lúc này, Tần Dương Tông chủ đã không còn màng đến thể diện nữa. Dù thế nào, hắn cũng không thể mạo hiểm. Nếu Ma Quật thật sự bùng nổ, Tần Dương Tông chủ cùng lắm từ bỏ cơ nghiệp của Thiên Ngọc Tông, chạy được bao xa hay bấy nhiêu.

Đương nhiên, hiện tại vẫn có thể cứu vãn, Tần Dương Tông chủ không muốn từ bỏ.

“Tần Tông chủ ra điều kiện tuy hậu hĩnh, nhưng một khi vào Ma Quật, thập tử vô sinh, lợi ích nhiều hơn nữa chúng ta cũng không có phúc hưởng thụ.”

Các cường giả của các tông môn không ngu ngốc, với khẩu vị của bọn hắn, không thể nuốt trôi lợi ích trước mắt.

Đem tính mạng của mình ra đánh cược lấy tài nguyên này, không đáng. Quan trọng nhất là, bọn hắn không thấy được hy vọng thắng cược.

Giằng co một lúc lâu, Tần Dương cũng có chút sốt ruột, chẳng lẽ thực sự không có ai chịu tiến vào sao?

Pháp tắc trong Ma Quật vô cùng hỗn loạn, nếu không phái cường giả đích thân hộ tống Trận Giới Linh Châu, thì ở bên ngoài đại trận thi triển thần thông, chắc chắn không thể đưa Trận Giới Linh Châu đến vị trí thích hợp.

"Chuyện đi chịu chết thế này, lão tử không làm."

Mọi người tuy rằng lòng tham nổi lên, nhưng vẫn giữ được lý trí, không thể làm chuyện ngu ngốc như vậy, càng không muốn đi thu dọn mớ hỗn độn mà Thiên Ngọc Tông gây ra.

Thấy tình hình như vậy, trong lòng Tần Dương bất an, trong mắt hiện lên một tia lo lắng.

Nếu thực sự không có ai tiến vào, Tần Dương chỉ còn cách từ bỏ cơ nghiệp của Thiên Ngọc Tông.

Siết chặt nắm tay, Tần Dương vô cùng không cam lòng, không muốn bao nhiêu năm khổ tâm tan thành mây khói.

Đúng lúc bầu không khí trở nên nặng nề, một giọng nói từ xa vọng lại: "Ta đi."