Thông qua lời kể của Trưởng Tôn Thiến, Trần Thanh Nguyên đại khái đã biết chỗ của Ngô Quân Ngôn.
Thế là, Trần Thanh Nguyên nắm chặt thời gian lên đường, rất nhanh đã liên lạc được với Ngô Quân Ngôn.
Trong một sơn trang mờ ảo dưới màn mưa, Ngô Quân Ngôn thân mang tử sam, mặt hướng về phương xa, thần sắc lạnh nhạt.
"Lão Ngô."
Trần Thanh Nguyên hiện thân, đứng cạnh bên hắn.